Có những ngày, giữa phố xá nhộn nhịp và nhịp sống cuốn trôi, ta bỗng thèm một điều gì đó rất xưa, rất mộc. Không hẳn là cao lương mỹ vị, cũng chẳng phải sơn hào hải vị. Chỉ đơn giản là một món ăn mang hương biển đậm đà, chua ngọt hài hòa và gợi nhắc đến những chiều gió lộng bên bờ cát quê nhà. Đó chính là món bề bề sốt me – món ăn mà mỗi lần nhắc đến, lòng tôi lại rưng rưng như nghe tiếng sóng vỗ về tuổi thơ.
Ở quê tôi – một vùng ven biển miền Trung, bề bề (hay còn gọi là tôm tít) là món hải sản không quá xa lạ. Mỗi khi mùa về, những chiếc thuyền đánh cá trở về bến với thúng đầy bề bề tươi rói, vỏ óng ánh như giáp sắt của một chiến binh biển khơi. Người dân quê tôi không nấu cầu kỳ, họ giữ lại nguyên vẹn vị tươi của bề bề bằng cách hấp sả, nướng than hoặc rang muối. Nhưng có một món, với tôi, luôn đặc biệt nhất – bề bề sốt me.
Tôi vẫn còn nhớ, mẹ thường dành món này cho những ngày cuối tuần. Khi cả nhà đông đủ, chị tôi chạy xe máy ra chợ sớm, chọn mua những con bề bề to mẩy, chắc thịt. Mẹ chuẩn bị sẵn nước me chua tự tay vắt, nêm nếm cùng chút đường, chút mắm, một xíu ớt đỏ để dậy lên vị cay nhẹ. Bề bề sau khi luộc sơ sẽ được bóc một phần vỏ, rồi cho vào chảo đảo cùng hỗn hợp sốt me đang sôi liu riu, thơm nức cả gian bếp nhỏ.
Cái hay của món này nằm ở sự tương phản hài hòa: thịt bề bề ngọt lịm, săn chắc quyện cùng vị me chua thanh, điểm chút cay cay đầu lưỡi và thoảng hương tỏi phi thơm lừng. Chẳng cần gì sang trọng, chỉ một đĩa bề bề sốt me, một chén cơm trắng, thêm chút rau sống hay dưa leo cắt lát là đã đủ trọn vị. Mỗi lần bẻ lớp vỏ giòn, nhấm nháp phần thịt thấm sốt bên trong, tôi thấy như cả biển khơi đang tràn vào vòm miệng.
Có người hỏi tôi: “Món ấy ăn ở đâu ngon nhất?” Tôi cười, chẳng do dự: “Ngon nhất là ăn ở nhà, bên mâm cơm có mẹ.” Bởi vì món ăn ấy không chỉ ngon bằng vị giác, mà còn ngon bằng ký ức – ký ức về những lần cả nhà quây quần, vừa bóc bề bề vừa kể nhau nghe chuyện dở dang trong tuần. Những câu chuyện rôm rả, những tiếng cười khúc khích xen lẫn tiếng nhai giòn rụm, tất cả tạo thành một thứ dư vị không thể quên.
Giờ đây, khi đã lớn, tôi có dịp thử bề bề sốt me ở nhiều nơi: nhà hàng sang trọng, quán hải sản ven phố… nhưng hương vị ấy vẫn không giống như xưa. Có thể vì bề bề ngon, nhưng thiếu đi tình thân, thiếu đi hồn của một căn bếp quê, của bàn tay người mẹ nêm nếm bằng cả tình yêu thương.
Xem thêm ca nuc 1 nang
Nếu có dịp, bạn hãy một lần thử làm món này. Không quá cầu kỳ, không mất nhiều thời gian, nhưng chắc chắn sẽ khiến ai đó mỉm cười, gật gù và nói: “Ngon quá!”. Và biết đâu, chính bạn cũng sẽ tìm thấy một phần tuổi thơ mình trong làn nước sốt sánh mượt, trong mùi thơm chua ngọt thoang thoảng nơi đầu mũi.
Bề bề sốt me – không chỉ là món ăn, mà là cầu nối giữa vị giác và kỷ niệm. Là một cách rất dịu dàng để nhớ về những bữa cơm xưa, về biển, về nhà, và về những điều tưởng nhỏ mà lại quý giá hơn bao giờ hết.